Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Chiến
tranh Trung Đông
Chủ đề:
USA Rangers
Tác giả:
vđh
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
Kể
từ khi con người biết xử dụng thuốc súng trong chiến tranh, tất cả
các trận chiến đều bắt đầu với trận đánh đầu tiên, “mở màn” cho một
trận tấn công toàn diện. Một trong những trận tấn công, đột kích
ngoạn mục do Biệt Động Quân Hoa Kỳ đảm trách, xé tan bóng đêm buổi
sáng sớm ngày lễ Giáng Sinh năm 2007. Những tiếng súng đầu tiên của
trận đột kích là dấu hiệu kết thúc sự kiểm soát của tổ chức (khủng
bố) Al Qaeda, thành trì cuối cùng nơi hướng bắc Iraq.
Mấy tháng trước trận đột kích, các cấp chỉ
huy trong Baghdad (thủ đô của Iraq) nhận biết rằng họ đang chơi trò
“Whack–a–mole” với các toán khủng bố Al Qaeda (một trò chơi điện tử,
đuổi những con chuột đồng (mole) về hang của chúng). Đội quân Liên
Minh (như Liên Hiệp Quốc) đuổi chúng ra khỏi thành phố Baghdad, rồi
quân khủng bố sẽ di chuyển qua Baqubah. Càn quét Baqubah, chúng sẽ
chạy sang Samarra. Tấn công Samarra, chúng sẽ lui về thành trì vững
chắc Mosul để được bảo vệ an toàn (coi như Mosul là nơi bất khả xâm
phạm). Để làm một “cú mạnh”, đội quân Liên Minh ở Iraq
(Multi–National Corps–Iraq MNC–I) thảo kế hoạch tấn công cấp quân
đoàn, càn quét các toán khủng bố (quyết tử) Al Qaeda trên toàn cõi
Iraq. Đến cuối năm 2007, Liên Minh thảo kế hoạch hành quân Phượng
Hoàng Ma Quái (Phantom Phoenix), trên khắp Iraq, tiếp theo hai cuộc
hành quân cấp quốc gia trước đó, Sấm Sét Ma Quái (Phantom Thunder),
và Trận Tấn Công Ma Quái (Phantom Strike). Trận tấn công bao gồm một
số đơn vị Liên Minh và quân đội Iraq, càn quét khu vực hướng bắc
Iraq và xung quanh thủ đô Baghdad.
Nơi hướng bắc Iraq, hành quân Phượng Hoàng
Ma Quái (Phantom Phoenix) cần một đơn vị Biệt Động Quân Hoa Kỳ thực
hiện những chuyến hành quân xâm nhập (viễn thám) để lấy tin tức của
địch, đột kích chớp nhoáng cho một trận tấn công quy mô, rộng lớn
theo sau. Trong khu vực hướng bắc Iraq, thành trì vững chắc của Al
Qaeda, nhiệm vụ của Biệt Động Quân rất quan trọng. Trong suốt năm
2007, các toán khủng bố Al Qaeda đã mở khoảng 210 trận tấn công bất
ngờ vào các đơn vị Liên Minh mỗi tuần lễ trong khu vực Mosul và vùng
phụ cận. Khu vực có 1.8 triệu dân, ít hoặc không có quân đội Hoa Kỳ
hoạt động, do đó Al Qaeda đã quay trở lại nắm quyền kiểm soát, sau
khi bị Đại tá H.R. McMaster cùng trung đoàn 3 Kỵ Binh truy kích,
đánh đuổi ra khỏi khu vực Tal Afar. Nhiệm vụ dành cho Biệt Động Quân
Hoa Kỳ, truy lùng, càn quét những toán khủng bố đang làm mất an ninh
trong khu vực, và họ nhắm vào tận ổ, cơ quan đầu não của địch trong
thành phố Mosul. Thực vậy, Phó Đề Đốc Greg Smith, phát ngôn viên đội
quân Liên Minh (MNC–I) đã nhận diện, cho biết Mosul “một giao điểm
chiến lược cho tổ chức khủng bố Al Qaeda trên cả hai phương diện tài
chính và hệ thống tuyển mộ đạo quân đánh thuê quốc tế”. Ông ta nói
thêm “Đó là khu vực nơi hướng bắc mà Al Qaeda muốn nắm giữ”.
Trong đêm Giáng Sinh, Biệt Động Quân đang
hằnh quân viễn thám trong khu vực Mosul lấy tin tức tình báo, nhận
được mật báo cho biết quân khủng bố đang hành quyết một người đàn
ông nơi công cộng. Mật báo viên còn cho biết căn nhà nào quân khủng
bố sử dụng để hoạt động. Dựa trên tin tức tình báo, Thiếu tá Brian
Pickett, đại đội trưởng, tập họp một đơn vị tuyển chọn 60 Biệt Động
Quân cho trận tấn công bất ngờ. Mục tiêu của đơn vị BĐQ rất đơn
giản, dựa trên mục đích trong lệnh hành quân Phượng Hoàng Ma Quái
(Phantom Phoenix):
“Tiêu diệt (giết) / bắt sống những tổ
(toán) khủng bố chuyên môn bắt cóc, giết hại thường dân, thu thập
tin tức tình báo, phá hủy, gây trở ngại các hoạt động lấy tin tức
của địch, và thảo các chuyến đột kích bắt sống cấp chỉ huy quân
khủng bố”.
Với
lệnh hành quân khẩn cấp, quân Biệt Động của Thiếu tá Pickett bận rộn
trong đêm Giáng Sinh, nghiên cứu tin tức tình báo, xác định mục
tiêu, chuẩn bị vũ khí, đạn dược cho trận đột kích.
Trong những giờ phút đầu tiên của buổi
sáng Giáng Sinh, Biệt Động Quân lặng lẽ, bí mật di chuyển ra khỏi
căn cứ, trên những con đường vắng lặng của Mosul hướng về mục tiêu.
Thiếu tá Pickett chia 50 quân của ông ra làm hai nhóm, làm thành
phần an ninh, cô lập mục tiêu cả bốn hướng, trước, sau, và hai bên.
Riêng hai toán xung kích, tấn công có 9 quân nhân trong mỗi toán.
Trong khi Biệt Động Quân sửa soạn cho trận đột kích, họ vẫn tiếp tục
theo dõi các tin tức tình báo về mục tiêu và được biết, ít nhất có
hai tên khủng bố võ trang đang ở trong mục tiêu (một căn nhà lớn).
Những tấm không ảnh, cho Biệt Động Quân
hình ảnh chính xác về mục tiêu cùng khu vực xung quanh. Khi nhóm an
ninh đã vào đến khu vực và bố trí xong, Thiếu tá Pickett ra lệnh cho
hai toán xung kích tiến vào. Nhóm đầu tiên, bò trên nóc nhà tìm được
một khoảng trống, đi xuống theo cầu thang, tấn công căn phòng có hai
tên khủng bố võ trang. Cùng lúc, toán xung kích thứ hai, xông vào từ
cổng trước, tấn công những tên khủng bố vẫn chưa xác định được.
Một Biệt Động Quân, Trung sĩ Paul Hegleth
kể lại cho tờ báo USA Today “Bạn không đi vào một nơi mà nghĩ rằng
mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Mỗi khi bạn đến trước một cánh cửa, bạn phải
nghĩ rằng, có 'ai đó' đang cầm súng đợi bạn, hoặc 'ai đó' với áo
vest cài chất nổ tự sát, cầm trên tay quả lựu đạn hay bất cứ loại vũ
khí nào. Bạn phải đề phòng chuyện xấu nhất có thể xảy ra.” Chuyện
xấu nhất, Biệt Động Quân gặp phải... vào được bên trong một căn
phòng được biết có hai tên khủng bố võ trang, toán xung kích BĐQ
nhận ra hai tên khủng bố đang nấp đằng sau một đứa trẻ 11 tuổi làm
bia đỡ đạn. Trung sĩ Hegleth nhận thấy rằng, mình có thời gian, khai
hỏa (bắn hai phát) nhanh chóng giết chết hai tên khủng bố mà không
trúng đứa bé (thiện xạ). Đó là những tiếng súng đầu tiên khai mạc
một trận tấn công kéo dài 17 giờ đồng hồ, trong một khu vực giới
hạn, rất nhỏ hẹp.
Thanh toán xong hai tên khủng bố, hai toán
xung kích tiếp tục lục soát căn nhà lớn, tìm thấy mấy người điạ
phương (dân chúng), toàn đàn bà, trẻ em đang co ro trong một góc
phòng. Những người dân quá khiếp sợ, họ muốn nói cho binh sĩ Biệt
Động Quân hiểu nhưng không có kết quả. Một trưởng toán xung kích,
Trung sĩ nhất Laraun Charles quyết định lục soát kỹ hơn, ra lệnh cho
thuộc cấp cẩn thận trong lúc di chuyển từ phòng này qua phòng khác.
Trong lúc khám xét một phòng tắm, Trung sĩ nhất Charles để ý, có
điều gì không đúng (bình thường), anh ta ra lệnh cho Trung sĩ
Hegleth yểm trợ để đích thân kéo tấm màn nylon trong phòng tắm
xuống, lộ ra một lỗ hổng (đường hầm) bí mật có tảng đá lớn chắn
ngang. Trong khi Trung sĩ nhất Charles đang cố đẩy tảng đá qua một
bên, tiếng súng từ bên trong “lỗ hổng” tối đen nổ vang. Trung sĩ
Hegleth vội vàng bắn vào bên trong căn phòng bí mật cho Trung sĩ
nhất Charles bò nhanh ra.
Lỗ hổng chỉ cao 2 bộ, rộng 2 bộ (2’x2’)
quá nhỏ để cho hai Biệt Động Quân Hoa Kỳ trang bị cùng mình xông vào
tấn công nên Trung sĩ Hegleth tung một quả lựu đạn vào trong đường
hầm bí mật. Sau tiếng nổ, cả hai viên Trung sĩ lui trở lại bên trong
căn nhà, rồi thì nghe tiếng động của hai quả lựu đạn ném ra từ đường
hầm bí mật, và hàng loạt đạn súng AK–47 tiếp theo.
Hegleth bị tách ra khỏi Trung sĩ nhất
Charles (không nhìn thấy), nhưng đang ở vị trí có thể bắn trả lại
địch. Một Biệt Động Quân khác đang ở trong phòng, Dan Asworth cũng
bị hỏa lực AK–47 đàn áp nằm chịu trận. Tiếng nổ lựu đạn, tiếng súng
làm mấy người đàn bà, trẻ em kinh khiếp chạy lung tung, Trung sĩ
nhất Charles phải cõng một đứa trên vai, lùa đám đàn bà trẻ em chạy
ra ngoài đến bờ tường. Tại nơi đó, theo Thiếu tá Pickett, Trung sĩ
nhất Charles đã đem mạng sống của mình ra cứu dân lành “Làm tấm bia
cho súng của địch, trong khi đỡ trẻ em, đàn bà leo qua bức tường”.
Các Biệt Động Quân khác tiến vào bắn yểm trợ cho Hegleth và Asworth,
trong khi đó Trung sĩ nhất Charles không trúng đạn, cùng với hai
quân nhân khác quay trở vào bên trong trợ lực.
Đúng lúc, khi Charles cùng với hai BĐQ lập
xong vị trí chiến đấu, một tên khủng bố xông ra nơi góc phòng, bị
toán của Charles bắn gục tại chỗ. Quân khủng bố đổi hướng (súng) về
vị trí của Charles, Hegleth lợi dụng lúc im tiếng súng, bò về phiá
Asworth yểm trợ cho anh ta leo cầu thang lên mái nhà, rồi hai người
ra khỏi chỗ bị hỏa lực của địch đàn áp. Từ vị trí mới, Charles quan
sát rõ hơn đường hầm, biết được còn nhiều tên khác đang lẩn trốn.
Một tên khác “xung phong” chạy ra cũng bị mấy tay súng BĐQ bắn hạ.
Báo cáo lên vị đại đội trưởng, Thiếu tá Pickett, ông ta đồng ý với
Charles phải rút Biệt Động Quân ra khỏi khu vực bắn giết chật hẹp,
không có lợi cho loại tấn công di động của binh chủng. Đúng một
tiếng đồng hồ kể từ lúc bắt đầu tấn công, Thiếu tá Pickett ra lệnh
cho thuộc cấp gom lại, rút lui, để “làm” cú khác.
Bay bao vùng cho trận đánh của Biệt Động
Quân, có một phi cơ AC–130U “Gunship” trang bị hỏa lực mạnh trực
thuộc Bộ Tư Lệnh Hành Quân Đặc Biệt (Special Operation Command
SOCOM. Biệt Động Quân Hoa Kỳ trực thuộc bộ tư lệnh này chứ không nằm
trong quân đoàn, sư đoàn). Trong một tiếng đồng hồ qua, phi hành
đoàn trên chiếc Gunship theo dõi trận đánh của Biệt Động Quân ở
dưới, đợi lệnh. Đêm đó, Thiếu tá Pickett yêu cầu bắn 15 quả đạn
105ly với đầu nổ chậm vào “pháo đài” của quân khủng bố (đầu nổ chậm
để quả đạn đủ thời giờ xuyên qua mái nhà xây bằng đá trong khu vực).
Đích thân Thiếu tá Pickett điều kiển trận không kích, rất chính xác.
Khi chiếc Gunship AC–130U làm xong nhiệm
vụ, Biệt Động Quân nằm lại theo dõi các hoạt động của địch (nếu có).
Đến 9:00 giờ sáng, không thấy có “vấn đề”, Thiếu tá Pickett ra lệnh
cho một sĩ quan vào thám sát, đánh giá trận oanh kích. Nhiệm vụ này
được trao cho Trung úy L.P. Mitchell, có Trung sĩ Hegleth đi theo,
anh ta lúc đó đã biết rõ khu vực “đóng quân” của địch. Khi hai quân
nhân Biệt Động vào khám xét căn nhà, họ đi ngang qua hai xác chết
khủng bố, cả hai đều đeo bom chưa nổ trên dây thắt lưng. Khi họ đi
đến đầu đường hầm, hai người trông thấy một tên khủng bố vẫn còn
sống, đeo dây thắt lưng bom tự sát, hai người bắn vào tên địch rồi
chạy ra ngoài, đúng lúc tên khủng bố rút chốt an toàn, tiếng nổ gây
nên một cuộn khói lan ra khắp khu vực.
Sau tiếng nổ, Mitchell, Hegleth được tăng
cường thêm một BĐQ. Ba người tiếp tục lục soát căn nhà, vào trong
đường hầm, họ tìm thấy thêm hai xác chết và tên thứ ba đang bò lết.
Họ bắn chết luôn vì sợ đánh bom tự sát.
Thiếu tá Pickett tổng kết trận đánh, báo
cáo “giết 8 tên khủng bố. Trong số có 4 tên mặc áo vest gắn chất nổ
để đánh bom tự sát”. Sợ rằng địch vẫn còn trong đường hầm, và sẽ trở
lại khi Biệt Động Quân rút đi, Thiếu tá Pickett ra lệnh cho thuộc
cấp “de” ra khỏi khu vực oanh kích để cho hai phản lực F–16 Falcon
vào san bằng “khu vực” của địch với bom 500 cân Anh JDAM, hướng dẫn
bằng vệ tinh (satellite guided bombs).
Dallas, TX
06/25/2020
vđh
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
THIÊN SỨ MICAE - BỔN MẠNG SĐND VNCH
|
Hình nền: phong cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet eMail by Đoàn Hữu Định chuyển
Đăng ngày Thứ Sáu,
June 26, 2020
Ban kỹ thuật
Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư: Liên lạc
Trở lại đầu trang