Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Bút Ký
Chủ đề:
trại hoàng hoa thám–sđnd
Các Tác giả: MĐ
Nguyễn Thành Thiện & Vũ Viên
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
Trại Hoàng Hoa Thám với những hàng cây Điệp chạy dài từ Cổng “A”, đi thẳng khoảng vài trăm mét, bên phải sẽ gặp Trại Trần Quý Mai, Hậu Cứ Tiểu Đoàn 8 Nhảy Dù, sít lên chút nữa, bên trái là Ngôi Thánh Đường (nhà thờ của Sư Đoàn Nhảy Dù) và mái trường Thống Nhất thân yêu, đi thẳng, bên trái là Phòng Sĩ Quan Trực Sư Đoàn, kế bên là nơi trưng bày những chiến lợi phẩm như: Thượng Liên 12.7ly, Đại pháo 130ly, xe tăng T–54, và các súng Cộng Đồng khác cùng những hình ảnh về Đoàn Quân Mũ Đỏ đã tịch thu qua các cuộc hành quân.
Bên tay phải là Sân Cờ Bộ Tư Lệnh, rẽ trái là nơi làm việc của các Phòng 1, 2, 3, 4, và Phòng 5 Tâm lý Chiến thuộc Bộ Tư Lệnh, rẽ trái lần nữa sẽ gặp Bệnh Viện Đỗ Vinh, sân Đá Banh, đi thẳng nữa sẽ gặp Đại Đội 1 Quân Y, Tiểu Đoàn Truyền Tin, Phòng Huấn luyện Tae–kwon–Do, Ban Quân Nhạc, Nhà bếp Sư Đoàn, đằng sau là Phòng Khánh Tiết với những hàng cây Điệp thỉnh thoảng xen vào Cây Phượng Vĩ nở rộ vào mùa hè kéo dài theo ký ức tuổi thơ của tôi, những ngày cùng các bạn đá banh, bắn chim, tắm Quân Xa (**), đào chì (*) trên sân bắn, lấy chì đổ chàm để chơi đánh đáo... nhớ lắm các bạn Trại Gia Binh ơi....
Trong Trại Hoàng Hoa còn có Trung tâm Huấn Luyện Nhảy
Dù, có đài 11 mét (thường gọi là Chuồng Cu), khi còn nhỏ,
thường theo các bạn đi coi các Chú, các Anh học Nhảy Dù,
thỉnh thoảng có Lực Lượng Mỹ đến nhảy Chuồng Cu, các bạn và
tôi cũng Ô–Kê Salem với Lính Mỹ, chia nhau những hộp đồ hộp,
những thanh kẹo Lính Mỹ cho...
Cuối con đường kéo dài
từ Cổng “A” quẹo phải, đi qua hậu cứ TĐ8ND (đối diện là Câu
Lạc Bộ Hoa Dù) là Khối Bổ Sung/SĐND (đối diện là Trại
DAVID–Ủy Ban Liên Hợp Quân Sự Bốn Bên. Nơi đây những người
lính Nhảy Dù được bổ sung về các Đơn Vị sau khi học dù xong.
Đã là lính Nhảy Dù ít nhiều cũng một lần ghé chân
[tại]
Trại Hoàng Hoa Thám như học dù, bị thương điều trị tại Bệnh
Viện Đỗ Vinh, hoặc những đơn vị đồn trú trong Căn Cứ Hoàng
Hoa Thám như Bộ Tư Lệnh, Quân Y, Truyền Tin, Pháo Binh, Tiểu
Đoàn Yểm Trợ, TĐ8ND, TĐ9ND, TĐ2ND, ĐĐ1TS
[Trinh Sát],
ĐĐ3TS... và các lý do khác để một lần đặt chân đến Trại
Hoàng Hoa Thám....
Nhưng mọi việc không xảy ra như thế và có những trường
hợp người lính Nhảy Dù chỉ đúng một lần ghé qua Khối Bổ Sung
và vĩnh viễn không còn cơ hội để nhận rõ Trại Hoàng Hoa của
mình như trường hợp mà tôi được biết, qua lời kể của cựu
Thiếu úy Dũng 93 (Khoá 4/71) mãn khóa ngày thứ Bảy và 118
Tân Sĩ Quan, về trình diện Sư Đoàn Nhảy Dù tại Khối Bổ Sung
rồi lên đường ra mặt trận vào sáng ngày Chủ Nhật hôm sau,
trưa Chủ Nhật đã có mặt tại chiến trường, và đã có những
người bạn của anh, các Tân Sĩ Quan về Nhảy Dù, chưa được đi
phép, chưa được học Dù... đã tử trận... mà chưa biết rõ Hậu
cứ của đơn vị mình, vì thế những người Lính không biết Hậu
Cứ của mình và cũng chưa biết rõ về Trại Hoàng Hoa đã ra đi
vĩnh viễn.... Đó là sự khốc liệt của cuộc chiến mà người
Lính phải chịu đựng.
Trong Trại Hoàng Hoa Thám có hai
dãy nhà bán Cafe, quán cơm, ngôi chợ cho Vợ con Lính thường
gọi là Chợ Sư Đoàn, nơi phục vụ cho các chiến binh khi bị
Cắm trại, nơi lui tới của bạn bè trong Trại, cũng có quán
nhậu lai rai, có bàn bi–da, cafe nhạc, điểm tâm, quán cơm...
nơi này tôi cũng có dịp quen biết các anh, sau này nghe tin
có anh đã hy sinh, có anh trở thành Thương Phế Binh...
Và cũng chính nơi này, những mối tình của các chàng
Chiến Binh với các nàng thiếu nữ (con của Lính Nhảy Dù) đã
nên duyên chồng vợ, và cũng có những mối tình không đoạn kết
vì Chàng Chiến Binh đã đi mãi không về, Chàng đã hy sinh vì
Quê Mẹ... và nước mắt khóc thầm của những nàng thiếu nữ cho
những mối tình buồn trong cuộc chiến....
Thỉnh thoảng
Phòng Tâm Lý Chiến Sư Đoàn tổ chức chiếu phim vào chiều tối
cho vợ con Gia Đình Binh Sĩ xem như các bộ phim mà tôi và
các bạn thường được xem “Ánh Sáng Miền Nam”, “Chúng Tôi Muốn
Sống”, “Bốn Ngày Phép”, v.v. Mỗi lần có chiếu phim là cơ hội
gặp gỡ của đám nhóc tụi tôi, để tụ tập chọc phá mọi
người....
Dừng lại, ghé vào một quán Cafe ở Chợ Sư
Đoàn, uống một ly cafe, hút một điếu thuốc CAPSTAN, nghe một
vài bản nhạc để sống lại quãng thời gian năm ấy.... Bản nhạc
“Anh không chết đâu Anh” về người Sĩ Quan Pháo Binh Nhảy Dù,
Đại úy Đương đã hy sinh tại Ngọn Đồi 31 trong cuộc hành quân
HẠ LÀO, kiêu hùng lắm! Riêng bản nhạc “Người ở lại CHARLIE”
nói về sự hy sinh của cố Đại tá Nguyễn Đình Bảo, Tiểu đoàn
trưởng Tiểu Đoàn 11 Nhảy Dù tại Căn Cứ CHARLIE.
Sau
khi uống Cafe xong, lòng bồi hồi nhớ lại cảnh cũ người
xưa... một chút hoài niệm về quá khứ, về đời quân ngũ....
Xin mời trở lại Cổng “A” để tiếp nối chuyến đi thăm Trại
Hoàng Hoa Thám.
Từ Cổng “A” đi thẳng khoảng vài trăm
mét, bên phải là Trại Trần Quý Mại, hậu cứ của Tiểu Đoàn 8
Nhảy Dù, có đường đi qua Cổng Phi Long của Không Quân, cổng
này các Lính Nhà Ta thường “chuồn” khi có lệnh Cắm Trại
100%.
Tiếp tục, rẽ trái khoảng vài chục mét sẽ gặp
Quầy hàng Quân Tiếp Vụ bên trái, Bảo Sanh Viện, Chẩn Y Viện
dành cho Gia Đình Binh Sĩ, đối diện là Gia Binh của Công
Binh, qua Cổng “C” cũ, bên phải có một lô–cốt là Gia Binh
của Tiểu Đoàn 3 Nhảy Dù, thẳng lên bên trái sẽ gặp Chùa Hưng
Pháp, đối diện là Gia Binh của Tiểu Đoàn 8 Nhảy Dù, tiếp tục
sẽ gặp Hậu Cứ của Tiểu Đoàn 2 Nhảy Dù, Trại Thạch Văn Thinh
đối diện là Trại Trần Thanh Phương Hậu cứ của Tiểu Đoàn 9
Nhảy Dù, kế bên cuối con đường là Hậu Cứ của Tiểu Đoàn 1
Pháo Binh Nhảy Dù.
Bên hông Hậu Cứ Tiểu Đoàn 9 Nhảy
Dù có một con đường đất đỏ, bên phải là Trại Gia Binh, nếu
đi thẳng sẽ gặp Hậu Cứ của Tiểu Đoàn Yểm Trợ, đi tiếp sẽ gặp
lại nhà bếp Sư Đoàn, đối diện là Sân Bắn, đi thẳng nữa là
Đại Đội Quân Xa (có cái Hồ Nước mà bọn tôi thường tắm) cũng
con đường này, khi đi hết vòng rào của Hậu Cứ Tiểu Đoàn 9
Nhảy Dù, quẹo trái, thẳng lên là Hậu Cứ của Đại Đội 3 Trinh
Sát Nhảy Dù, ngó qua là Đài 7, Sân Bắn, qua khỏi Ụ Đất sân
bắn là Kho Đạn của Sư Đoàn và Đài 8 (vọng gác vành đai của
Sư Đoàn và Bảo Vệ kho đạn).
Lần này, đi lên chút nữa gặp Bồn Nước cao, rẽ trái sẽ
gặp Bộ Chỉ Huy Pháo Binh Sư Đoàn, Đại Đội Kỹ Thuật bên phải,
bên trái là Văn Phòng Chỉ Huy Căn Cứ Hoàng Hoa Thám, sau
lưng Văn Phòng là Đại Đội 204 Quân Cảnh Nhảy Dù, từ Văn
Phòng Chỉ Huy đi thẳng, bên trái là Bệnh Viện Đỗ Vinh mở
rộng, có một căn phòng dùng để Khám Sức Khỏe Học Dù, ngó
qua là Sân Banh, nếu ai đã từng học dù còn nhớ, một lần khám
là 10 người, bận Xà lỏn, chạy từ Sân Banh, nơi để quần áo
qua căn phòng khám sức khỏe học dù, sau khi đã sexy 100%
trong phòng để Bác sĩ khám.
Đi qua Sân Banh, bên phải
là Đại Đội Tổng Hành Dinh, đối diện là Hậu Cứ Lữ Đoàn I Nhảy
Dù, đi thẳng sẽ gặp Kho Quân Nhu, bên phải, đối diện là
Phòng Khánh Tiết Sư Đoàn, đi thẳng thêm chút nữa sẽ có một
ngã tư, bên phải là Đại Đội Quân Xa, bên trái là nhà bếp Sư
Đoàn, đi thẳng tiếp là Kho Đạn, Vọng Gác Đài 8... như thế là
giáp một vòng Trại Hoàng Hoa.
Trại Hoàng Hoa Thám Sư
Đoàn Nhảy Dù, đoàn quân đã làm quân thù khiếp sợ, chiến đấu
vì an nguy của Tổ Quốc, đã bao chiến sĩ ngã xuống cho Quê
Hương, cho màu cờ, sắc áo của Binh chủng, và cuối cùng Đoàn
Quân ấy cũng phải tan rã theo sự bội vong?
Phải chăng
lịch sử đã lặp lại, ngày xưa Cụ Đề Thám đã làm giặc Pháp
kinh hoàng, ăn không ngon, ngủ không yên bởi các Nghĩa Binh
của Cụ, Hoàng Hoa Thám được mệnh danh là Con Hùm Yên Thế...
rốt cuộc Cụ cũng bị phản bội và bị giết chết.
Ngày
nay các Chiến Binh Hoàng Hoa Thám dù chiến đấu kiên cường
nhưng cũng bị bội phản, và những cánh chim Dù bay muôn
hướng, kẻ ở lại vướng vòng lao lý, bỏ mình nơi rừng thiêng
nước độc, người mưu sinh vất vả....
Trại Hoàng Hoa kể
từ ngày ấy không còn nữa nhưng những hàng cây ít nhiều cũng
còn hiện hữu, nhắc tôi rằng đã một thời đã cưu mang tôi và
bao gia đình, những người đã từng trú ngụ nơi đây, những
Chiến Binh của một thời lửa đạn, đã từng ghé qua đây, Trại
Hoàng Hoa Thám.
Nếu ai đã từng là Lính Nhảy Dù, ít
nhiều cũng có kỷ niệm về Trại Hoàng Hoa.... Với tôi là những
hoài niệm không bao giờ quên, thời gian hơn 1/3 thế kỷ trôi
qua, trí nhớ phần nào bị bào mòn, lời văn không suôn sẻ
nhưng những gì ghi lại ở đây là tấm chân tình từ đáy lòng
của người con đã sống và trưởng thành từ nơi đây, Trại HOÀNG
HOA THÁM.
Kính gởi đến tất cả những ai và các bạn đã
từng sống ở Trại Hoàng Hoa Thám hãy yêu thương, đùm bọc lẫn
nhau dù qua bao thăng trầm sóng gió của cuộc bể dâu....
MỘT THOÁNG HOÀNG HOA
Chợ Sư
Đoàn, một danh xưng nghe “ngồ ngộ” nhưng lại rất quen thuộc
với những ai đã từng là Lính Nhảy Dù, trại Hoàng Hoa Thám
bản doanh của Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn Nhảy Dù.
Chợ Sư Đoàn
gồm có một ngôi chợ nhỏ để các thân nhân như vợ con lính cư
ngụ trong Trại Gia Binh Hoàng Hoa Thám có điều kiện sinh
hoạt mua bán hàng ngày...
Có hai dãy nhà bán Café,
quán cơm, bán bánh mì, tiệm may, v.v. dọc theo kéo dài đến
cổng hàng rào vào Doanh Trại như Bệnh Viện Đỗ Vinh, sân
banh, Trung Tâm Huấn Luyện Nhảy Dù, v.v. Quán cơm nổi bật
nhất tên là Mai Lan, quán Café “ông già cơm tấm”, quán Café
Bà Tán, quán Café hai chị em Ngọc–Ngà, quán Café bánh mì của
cô Oanh (con ông Quế), tiệm may Tuấn, tiệm may Sơn, bàn Bida
O Hội, bàn Bida bà Dung... và có một ngôi Thánh Đường Micae
(Nhà Thờ của SĐND) và mái trường mang tên Thống Nhất do cố
Linh Mục
[Tuyên úy SĐND] Vũ Ngọc Đáng sáng lập và làm Hiệu
Trưởng cho đến ngày “Lịch Sử Sang Trang”.
Cũng từ
ngôi trường này và ngôi chợ nhỏ tên là Chợ Sư Đoàn, các cô
nữ sinh bén duyên với các chàng Chiến Binh Nhảy Dù, có mối
tình bền vững keo sơn cho đến tận ngày hôm nay, có những mối
tình dang dở nửa chừng vì chàng đã hy sinh đền nợ núi
sông... đó là điều khắc nghiệt nhất của chiến tranh mà người
Lính phải chấp nhận...
Tôi, quê mãi tận Miền Trung
nên bạn bè, người thân đều ở xa nên mỗi khi đơn vị về hậu cứ
nghỉ dưỡng quân, ngoài những giây phút vui chơi cùng đồng
đội, tôi thường ra Chợ Sư Đoàn uống café, ăn sáng, ăn
trưa... rồi thật tình cờ, tôi dừng chân bên quán café bánh
mì của “cô bé” nữ sinh Thống Nhất, có giọng nói “Bắc kỳ” dễ
thương và nụ cười hồn nhiên, dần dần tôi trở thành khách
hàng quen thuộc, thậm chí ghi sổ nợ mỗi khi cuối tháng, rồi
sẽ trả vào ngày đầu tháng khi lĩnh lương...
“Cô bé”
rất có cảm tình với tôi, mỗi lần ghé quán uống café, “cô bé”
đem café ra bàn và bắt chuyện hỏi thăm... Có lần, tôi nghe
được tiếng gọi của mẹ “cô bé”: “Oanh à! Vào đây mợ nhờ tí
việc!!!”... Có lẽ mẹ của “cô bé” để ý mỗi lần tôi đến quán
uống café là “cô bé” rề rề lại nói chuyện nên mẹ của “cô bé”
e ngại rằng “tình cảm” đến sớm và lúc đó “cô bé” vẫn còn đi
học...
Thật tình lúc đó tôi chỉ coi “cô bé” như một
người em gái nhỏ, “cô bé” rất thông cảm với đời lính, có lẽ
bố của “cô bé” cũng là lính Nhảy Dù nên rất dễ hiểu về đời
lính. Có những lần tôi cùng bạn bè ăn sáng, uống café và tôi
ghi sổ... rồi khi có dịp thanh toán trả tiền, tôi mới chợt
nhận ra là “cô bé” chỉ ghi nợ 50% số tiền, gần nhất khi đơn
vị từ căn cứ Bình Minh về hậu cứ nghỉ chỉnh bị và nhận lệnh
lên đường thụ huấn tại Trung Tâm Huấn Luyện Quốc Gia Vạn
Kiếp, Vũng Tàu vào đầu tháng 07/1974. Sau năm tuần lễ huấn
luyện, đơn vị về hậu cứ khoảng hơn một tuần, rồi lại vội vã
lên đường hành quân. Đó là mặt trận Thường Đức (8/1974). Đời
lính là như thế, rày đây mai đó, tối hôm qua còn uống café
bánh mì Chợ Sư Đoàn, hôm nay đã có mặt nơi tuyến đầu, giải
tỏa Quận Lỵ Thường Đức đã bị Cộng Quân tiến chiếm.
Theo chân đơn vị, Trung đội 3/ĐĐ94ND do tôi chỉ huy tiến
chiếm mục tiêu trong những ngày đầu đơn vị khai hỏa... Trong
lúc xung phong tiến chiếm ngọn đồi “lưng ngựa” 383 do đơn vị
chỉ định chẳng may một trái đạn cối của địch bắn vào đội
hình Trung Đội, tôi bị thương và người lính mang máy truyền
tin là Hạ sĩ Hòa tử trận. Tôi chỉ kịp nghe tiếng Hạ sĩ Hòa
kêu lên: “Em bị thương rồi ông Thầy ơi” và sau này tôi biết
được là Hạ sĩ Hòa nhà ở trong Trại Gia Binh Hoàng Hoa Thám,
có thể Hạ sĩ Hòa đã hứng chịu hết những mảnh đạn oan nghiệt
đó để tôi được sống cùng các người Lính trong Trung Đội
3/ĐĐ94ND đã hy sinh trong trận chiến này, tôi viết những
dòng chữ này như một nén nhang tưởng niệm đến các đồng đội
đã hy sinh vì đất nước.
Bị thương và tôi được di tản
về Bệnh Viện Đỗ Vinh điều trị, nằm tại Phòng Sĩ quan, lầu 1,
sát cửa sổ, tôi là một trong những sĩ quan Trung đội trưởng
của Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù bị thương đầu tiên khi Tiểu Đoàn 9
khai hỏa tại Mặt Trận Thường Đức.
Buổi trưa đang mơ
màng tôi thấy thấp thoáng một bộ bà ba trắng, có thêu những
bông hồng nhỏ màu đỏ... rồi có người lay tôi dậy và một
khuôn mặt quen thuộc hiện dần ra... thì ra là “cô bé” café
bánh mì đến thăm, với giọng nói lo lắng, “cô bé” hỏi thăm
tôi có bị thương nặng lắm không??? và nụ cười hồn nhiên lại
nở trên khuôn mặt dễ thương của “cô bé” khi thấy tôi tuy bị
thương nhưng vẫn còn lành lặn, không quá nghiêm trọng.
Quả tình lúc đó tôi thật là cảm động vì tình cảm mà “cô
bé” đã dành cho tôi, một người lính xa nhà, bị thương, gia
đình xa tít tận Miền Trung (nên bạn bè thường chọc là con Bà
Phước) và những thăm hỏi lúc này thật vô cùng đáng trân quý,
tôi cảm thấy bớt cô đơn trong đời lính xa quê nhưng tôi chỉ
nghĩ “cô bé” như một người em gái hậu phương, tình cảm thật
là trong sáng...
Tôi nằm điều trị tại BV Đỗ Vinh
khoảng hai tháng và hầu như “cô bé” đến thăm rất là đều đặn.
Sau đó, tôi được Bác sĩ Sử chuyển lên Tổng Y Viện Cộng Hòa
điều trị tiếp vì vết thương của tôi không tiện điều trị tại
Bệnh Viện Đỗ Vinh, như vậy thêm một món nợ tình nghĩa của
Trại Hoàng Hoa Thám...
Rồi thời cuộc biến chuyển,
Miền Nam thất thủ, tôi cũng mất liên lạc với trại Hoàng Hoa
từ đó, nơi ấy đã được đổi chủ, người em gái nhỏ cũng không
tin tức... theo thời cuộc, tôi cũng vào chốn lao tù... rồi
những tháng ngày lang thang nơi Sài Gòn tìm đường ra đi...
rồi may mắn cũng mỉm cười, tôi cũng đến được bến bờ tự do,
gặp lại các bạn bè, đồng đội cũ.
Trải qua gần 40 năm
nhưng những kỷ niệm về đời lính hình như chưa bao giờ phai
nhạt nay gặp nhau nơi đất khách, quê người nhưng tình cảm về
những ngày xưa đó vẫn đầy ắp, Hoàng Hoa tuy đã là dĩ vãng
nhưng luôn sống mãi trong lòng những người Lính Nhảy Dù,
riêng tôi như một món nợ ân tình về Hoàng Hoa Thám của những
ngày đầu bỡ ngỡ Áo Hoa, Mũ Đỏ, và thật thắm thiết tình Đồng
Đội sống chết bên nhau, không bao giờ quên nhau.
NHẢY DÙ CỐ GẮNG, hằng năm cứ mỗi dịp
Xuân về, tôi thường kêu gọi các Anh Em giúp đỡ, đóng góp để
gởi về Quê Nhà tổ chức “Cây Mùa Xuân” như một cách đền đáp
những ân tình mà mình và các Anh Em đã trót vay khi còn là
Lính Áo Hoa, Mũ Đỏ, xung phong nơi tuyến đầu lửa đạn... chân
thành tri ân những Đồng Đội đã ngã xuống và đã hy sinh phần
nào thân thể trong cuộc chiến vừa qua...
MĐ Nguyễn Thành Thiện (ĐĐ94, TĐ9 Nhảy Dù) – MĐ Vũ Viên
nguồn:
hồn việt
thiên sứ micae – thánh bổn mạng sđnd qlvnch
|
hình nền: thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.
nguồn: internet eMail by tqh chuyển
Đăng ngày Chúa Nhật, April 6, 2025
tkd (thư ký dù). Khoá 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH