Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn và Phụ cận
Tùy bút
Chủ đề:
mùa chay
Tác giả:
Nguyễn Văn Thông
Bấm vào đây để in ra giấy (Print PDF)
Chúng
tôi đang ở trong tuần Thứ Tư Mùa Chay, hôm nay Thứ Sáu. Còn
chín ngày nữa là Chúa Nhật Lễ Lá, Chúa Giê–su được rước vào
Thành Giê–ru–sa–lem giữa tiếng tung hô nhưng cuối tuần thì
bị đóng đinh chết trên thập giá. Nhà nguyện giáo xứ Mỹ này
ngày thường trong năm vẫn có khoảng 60–80 người tham dự
nhưng trong Mùa Chay, ngoài bốn khu ghế dài phải kê thêm bốn
hàng ghế đơn. Số người tham dự khoảng 100, đầy nhà nguyện.
Cha Michael – vị chủ chăn được yêu mến vì cách tổ chức
điều hành giáo xứ và nhất là những bài chia sẻ suy niệm
thánh lễ hằng ngày – vốn là sức hút con số giáo dân đi tham
dự thánh lễ ngày thường trên đất Mỹ thời đại này. Nhiều
người nói chuyện với nhau rằng họ không muốn mất dịp được
tham dự thánh lễ hằng ngày với Cha Michael.
Trong bối
cảnh chính trị nước Mỹ hiện nay, dù muốn hay không, ở đâu
cũng thấy có những phân cực đảng phái. Tôi rất muốn được
nghe ông cha có những bài giảng đứng về phía mình – một cách
nổi bật, dứt khoát nhưng không dễ. Ngài chỉ nói trên nguyên
tắc và dùng biểu tượng hay loại suy một cách trí thức. Thế
cho nên dù có phân cực, tôi không thấy có sự chống đối ở
phía nào. Ông cha hẳn là vất vả để giữ được một thế đứng như
thế.
Hôm nay các bài đọc dẫn giáo dân đến gần giai
đoạn Chúa Giê–su chịu khổ nạn. Chúa đi rao giảng, người tin
theo đông đảo nhưng người theo dõi cũng lộ diện khắp nơi tìm
cách bắt Chúa. Bài Đọc Cựu Ước trích từ Sách Khôn Ngoan như
sau:
... Kẻ gian
ác suy tính mà rằng: “Chúng ta hãy vây bắt kẻ công chính, vì
nó chống đối việc chúng ta làm, khiển trách chúng ta phạm
luật và tố cáo chúng ta phá hoại. Nó cho mình là kẻ tôn thờ
Thiên Chúa và tự xưng là con cái Thiên Chúa. Chính nó tố cáo
tư tưởng của chúng ta. Chỉ nguyên thấy nó, chúng ta đã sôi
máu, vì nếp sống của nó không giống như người khác, và đường
lối của nó thì lập dị. Nó kể chúng ta như rơm rác, nó xa
lánh đường lối chúng ta như xa lánh những gì nhơ nhớp.
Ta phải giết nó. Nếu nó thật là con Thiên Chúa, Chúa sẽ
bênh vực nó, sẽ giải thoát nó khỏi tay những ai chống đối
nó. Chúng ta hãy kết án cho nó chết nhục nhã, xem người có
cứu nó không!”
Kẻ gian ác nghĩ như vậy, nhưng chúng lầm, vì tội ác của
chúng đã làm cho chúng mù quáng. Chúng không biết ý định mầu
nhiệm của Thiên Chúa, cũng không ưa thích vinh dự của những
tâm hồn thánh thiện.
(Sách Khôn Ngoan 2, 1a. 12–22)
Hôm nay Cha Michael dùng Bài Đọc trích Sách Khôn Ngoan
là trọng điểm chia sẻ đề tài suy niệm: sự “tầm thường” của
chúng ta – sự tầm thường mà chúng ta bám lấy, sống với nó,
hài lòng với nó. Chúng ta không muốn thay đổi và cũng không
muốn người khác thay đổi. Chúng ta ngạc nhiên khi có người
vượt qua cái sự tầm thường đó, rồi cảm thấy khó chịu khi có
người được gọi là người công chính đó chỉ cho quần chúng
biết sự sai lầm của họ. Chúng ta sôi máu khi người đó chỉ ra
những mối lợi bị gọi là bất công, phi pháp có nguy cơ biến
mất khi bị khui ra. Nếp sống văn hoá “tầm thường” đó đã lún
sâu, đã phổ cập, đã trở thành nếp sống – đặc biệt ở kẻ có
miếng và có tiếng.
Chúng ta có thể là người trong đám
quần chúng đi theo dõi hay hùa vây bắt người công chính để
mang ra xử án và giết đi để bảo tồn nền văn hoá dễ chịu và
lợi lộc của chúng ta không? Chúng ta có nhìn thấy chúng ta
là những người trong đám quần chúng “tầm thường” đó không,
và có nhìn thấy hình ảnh của Con thiên Chúa đang bị mang đi
giết đó không?
Ông cha minh hoạ ý tưởng đó bằng một
chuyện phim về cuộc đời của Mozart, một thiên tài âm nhạc
nhưng xã hội bao vây ông trong sự túng quẫn, và ông chết đi
khi mới 35 tuổi. Ngài dẫn chứng bằng một hối nhân đến gặp
một linh mục để xưng tội nhưng tự bào chữa sự “tầm thường”
của anh. Ai sao tôi vậy, tôi không làm không được, không ăn
không xong. Tôi ở trong đám đông ấy. Nếu có tội, đấy là tội
của xã hội, của tập thể, không phải của tôi...
Cả
cộng đoàn nhà thờ phần lớn là người lớn tuổi – nhìn ông cha,
bất động chờ đợi. Có thể chờ một minh hoạ gần gũi hơn, thời
sự hơn. Trong lòng tôi cũng chờ đợi, nhưng ngài kết thúc ở
đây, ngước nhìn Chúa giang tay chịu chết trên thánh giá. Im
lặng, rồi ông cha đặt câu hỏi: “Tôi có nhìn thấy lối sống
tầm thường của tôi và dám nghe tiếng Chúa vượt qua sự tầm
thường của tôi không?”
April 4, 2025
Nguyễn Văn Thông
thiên sứ micae – thánh bổn mạng sđnd qlvnch
|
hình nền: thắng cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML–5 hay cao hơn.
nguồn: internet eMail by nguyễn văn thông chuyển
Đăng ngày Thứ
Sáu, April 4, 2025
tkd (thư ký dù). Khoá 10A–72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH