Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam
Vùng Thủ đô Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
Thời sự
Chính trị & Xã hội hải ngoại
Tác giả: Trần Mộng Lâm
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Trên
toàn thể thế giới, hiện nay tổng số những người nói tiếng Việt và
hiểu biết về ngôn ngữ này theo ước đoán của tôi, lên đến trên
dưới 90 triệu người, trong đó 90% sống trên giải đất hình chữ S
và khoảng 10% sống giải rác trên rất nhiều các quốc gia khác
nhau. Trong nước, lại phải chia ra nhóm người sinh trước và những
người sinh sau 1975, những người trưởng thành tại Miền Bắc, những
người trưởng thành tại Miền Nam, v.v. do tình hình chính trị đặc
biệt của nước Việt Nam. Bởi thế cho nên gom chung những người đó
vào một khối con rồng cháu tiên, dồn chung vào một bọc (đồng
bào) là một việc có vẻ hay, có vẻ có ý nghĩa cao thượng,
nhưng hoàn toàn không phù hợp với thực tế.
Nhóm người Việt sinh sống tại hải ngoại, đặc biệt tại
nước Mỹ (U.S.A) cũng vì những lý do lịch sử, đa số xuất phát từ
Miền Nam, tại một Quốc Gia đã từng được quốc tế công nhận, mang
tên Việt Nam Cộng Hòa, và họ có lá cờ Vàng dùng làm biểu tượng.
Tôi gọi những người này là
người Việt Nam Cộng Hòa mà tôi là một thành phần.
Người Việt Nam Cộng Hòa tại hải ngoại hiện nay lên đến 5 hay 6
triệu người nếu tính cả các hậu duệ của họ. Gọi như vậy để phân
biệt với các nhóm người Việt khác không cùng một văn hóa, một nếp
sống, [và một lập trường
chính trị].
Người VNCH còn lại trong nước rất đông nhưng hậu duệ của nhóm
người này có khác đi vì
[hơn] 40 năm nay, Việt
Nam chịu một nền giáo dục, một văn hóa khác
[hay nói đúng hơn là văn hóa cộng
sản vô thần].
Tình trạng phân hóa này không phải chỉ
xảy ra cho người Việt Nam. Người Ả Rập và người Do Thái có cùng
một tổ phụ (dòng dõi của hai bà vợ). Người Tầu chia ra người ở
Singapore, người ở Hồng-Kông, người ở đảo Maurice
(sino-mauriciens)... Người Nhật ở chính quốc và người Nhật ở
Hawai, người gốc Anh tại Angleterre, tại Mỹ, tại Nam Phi, tại Úc,
Canada, người Pháp ở France và người nói tiếng Pháp ở Bắc Mỹ
(Quebec), người Tây Ban Nha ở Âu Châu và ở Nam Mỹ, v.v.
Tính gia đình của người Việt rất mạnh,
điều đó không phải là điều xấu, nhưng không thực tế. Những người
VNCH hiện nay trở thành một khối rất vững mạnh về lý tưởng, tài
chánh và kỹ thuật không thua kém bất cứ tập thể nào. Tuy nhiên,
họ thiếu tính quyết liệt phải có của những người, tôi nói thí dụ
như người Do Thái, người Ả Rập...
Vì không có sự quyết liệt đó nên Cộng
Đồng Việt Nam Cộng Hòa thay vì ngày càng vững mạnh, lại trở nên
suy yếu, vì chia rẽ, vì bị mua chuộc, vì đủ thứ lý do, trong đó
có cả lý do đảng phái tại các nơi cư trú. Người trí thức VNCH
viển vông ở trên trời nên cứ tưởng rằng mình là đỉnh cao trí tuệ
và có thể cảm hóa người khác bằng tài năng của mình.
Người viết bài này xin trình bày ở đây
ý kiến của cá nhân, xin nhấn mạnh vào điểm này để tránh lời ong
tiếng ve. Tôi nói rằng không bao giờ người VNCH có thể ngang bằng
Việt Cộng về thủ đoạn. Với Việt Cộng, tôi chỉ dám đứng xa cả ngàn
cây số, đó là do kinh nghiệm bản thân. Vì biết mình kém và địch
quá khôn khéo trên lãnh vực tuyên truyền, xâm nhập để đánh phá,
thái độ cần phải có là đừng ôm đồm vào tập thể những phần tử mập
mờ.
Tôi không
ám chỉ ai là VC thật hay ai là VC giả, ai đang mần tuồng Tôn Tẩn
giả điên... Tập Thể VNCH không có các cơ quan phản gián, không
còn Thiên Nga hay Phượng Hoàng gì nữa, tốt hơn hết là hãy sáng
suốt tập trung vào việc làm cho tập thể mình vững mạnh trước đã.
Bước đầu tiên là thực hiện một Việt Nam
Cộng Hòa ở ngoài giải đất hình chữ S.
Chưa có được một VNCH Hải Ngoại vững
mạnh, thì tương lai Việt Nam nói chung sẽ rất bi thảm. Việc bị
Hán Hóa không thể tránh, như trường hợp Tây Tạng, Tân Cương. Các
thống kê về dân số đã nói lên thảm trạng của các sắc dân này.
Chúng ta may mắn hơn Tây Tạng, Tân
Cương vì chúng ta vẫn còn có một VNCH Hải ngoại. Ngày nay, với
các phương tiện truyền thông, chúng ta vẫn có thể liên lạc được
với nhau. Vấn đề lãnh thổ tuy không thể giải quyết tức thời nhưng
không là vấn đề sinh tử. Hãy thử tưởng tượng nếu không có tập thể
VNCH mấy chục năm nay tại hải ngoại, thì VC tự tung tự tác đến
thế nào???
Cần nhất là cương quyết.
Cần nhất là đừng cả nể như trong vụ “MK
đáng tiếc” mới [vừa]
xảy ra. Mỗi lần cả nể, mỗi lần để tâm hồn bị ru ngủ vì lời ca
tiếng hát, là một lần chúng ta suy yếu
[và bị gạt].
Trần Mộng Lâm
Bấm vào đây để in ra giấy (Print)
Những bài liên hệ
Bạn Không Phải Yêu Nước Mỹ
Đừng nên để đảng cộng sản bịt mắt, mò mẫm dẫn lên chủ nghĩa xã hội
Đề từ theo kiểu Nguyễn Quốc Khải
Tại sao tôi từ bỏ cờ đỏ để đi với cờ vàng
Buổi Họp Báo của Cộng Đồng VN HTĐ về vấn đề Mai Khôi
Người Việt Nam Cộng Hòa và Những Người Việt Khác
Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ Là Biểu Tượng Cao Quý Nhất của Quốc Dân VN
Buổi Chào cờ không có lá Quốc kỳ trước một cuộc hành quyết
Phản ứng CĐ: v/v vẹm MK được mời "hét" tại vùng HTĐ&PC
Ôm Bọn Chống Cộng Cuội Vào Lòng!
Con người và Sự kiện tại CĐ Washington, D.C. qua nữ ca sĩ Văn công VC Mai Khôi
Quốc Ca và Quốc Kỳ không phải là trò đùa
Ban Tổ Chức đêm Nhạc Thính Phòng Trói Vào Tự Do bất kính với lá Quốc Kỳ
Trung tâm lưu trữ những buổi lễ Mừng Thánh Tổ SĐND/QLVNCH
|
Hình nền: Xuân Đinh Dậu. Để xem được trang web này một cách hoàn hảo, máy của bạn cần được trang bị chương trình Microsoft Internet Explorer (MSIE) Ấn bản 9 hay cao hơn hoặc những chương trình Web Browsers làm việc được với HTML-5 hay cao hơn.
Nguồn: Internet E-mail by ddcb chuyển
Đăng ngày Thứ Ba,
January 17, 2017
Ban Kỹ Thuật Khóa 10A-72/SQTB/ĐĐ, ĐĐ11/TĐ1ND, QLVNCH
GĐMĐVN/Chi Hội Hoa Thịnh Đốn & Phụ cận
P.O.Box 5345 Springfield, Virginia, VA 22150
Điện thoại & Điện thư:
Liên lạc
Trở lại đầu trang